Lối đi xưa vàng lá, người xưa trôi vào trong giấc mộng. Tháng năm sao vội vã, mà lòng vẫn hoài trông Sáng nay nghe mùa đông, đành buông nỗi sầu
Ai giờ nơi đó còn mang thương nhớ...nhau không? Mùa thu qua, đường về xa xôi Quạnh vắng riêng em đi một lối này Thời gian trôi Mùa lá rơi...rót lòng người tê tái
Rồi đông sang nhủ lòng hoang mang Ngồi phía chân thư muôn gửi tới người Nhờ mây trôi gửi đến đây Rất xa cuối trời
Nếu như không hẹn uớc Buồn thương không còn vương vấn đầy Trách ai vô tình quá... bỏ lại những mùa hoa Biết anh nơi nào xa? để em trốn ngày Tim mình đau nhói ngày anh nỡ nói: Chia tay
Mình em đi về miền không nhau Tìm kiếm nơi đâu chút hơi ấm nào Bờ môi em còn khát khao Chiếc hôn nào say đắm Người yêu ơi, chỉ là tương tư Một phút thôi cho tim em yếu mềm