trong lòng anh là con sóng rữ tâm trí anh không chút bình yên không em anh không thể chống cự được nhứng suy nghĩ theo đêm dần dần đến đông lại rơi trên con đường này vắng thêm quay mặt với phía sau bao ngày ấm êm từng câu thơ còn bỏ anh ra đi huống chi em vô tình vậy. có phải chăng? đã bao lần em buông và anh líu lại không lẽ không chứng minh được anh yêu ai có lẽ quyết định đến với nhau ta sai but i know, with you my heart feels right ta đã nói nhiều lần rồi em nhỉ em nói sẽ không buông tay cho đến khi anh không còn yêu em không còn tin em không còn hôn lên môi em như trước nhưng nơi đây đôi chân anh vẫn lang thang tiếng nhạc từ xa cho tim anh chút hoang mang lá vàng lại rơi ngay trước khi ánh dương tan rồi sau tất cả vẫn là anh không xứng đáng quên em đi nếu dễ như em nói kỉ niệm đâu tan đi dễ như mây khói anh đâu phải trốn chạy kí ức mỗi khi đêm tới anh đâu phải thay vị đắng bằng khói thuốc trên môi tại sao khi xưa bên nhau tại sao khi xưa yêu nhau tại sao phút vui ta có nhiều như thế em giờ này quên đi tên nhau giờ mình anh trong cơn đau giờ này anh đang ra sao em không care !!! Nếu đã đi ko cần 1 lý do Thì em đừng quay lại cùng với lời giải thích Mãi nhớ, hay là phải quên Anh biết tất cả đều là tại mình, phải ko e?