Bao [Am] đêm trôi qua chỉ thêm buốt giá [Em] con tim Nhớ hoài [F] dù là [G] trong giấc mơ [C]. Bao [Am] năm qua đi dường như chẳng thể [Em] yêu ai. Vẫn yêu [F] em nên chẳng [G] yêu được ai [Am]. Người tôi yêu [Am] tỉnh giấc vào lúc trưa [Em] hay ban chiều. Và thường [F] có thói quen [G] thích nuông chiều [C]. Mong người kia [F] sẽ hiểu, không hay [Am] giận hờn vu vơ. Vì em [E] tôi vẫn còn ngây thơ [Am].
[ĐK] : Nếu một ngày em lỡ [C] khóc sướt mướt chẳng thể dỗ [G] dành. Thì xin ai kia hãy khóc [Dm] với những cảm thông của chính [Am] mình. Em sẽ ngừng khóc [F], em sẽ cười thôi [C]. Vì người tôi yêu giận dỗi [Dm] nên mít ướt như vậy thôi [G].
Nếu hai người lỡ có [C] những cãi vã chẳng thể giải [G] hòa. Thì xin ai kia nhận lỗi [Dm], dẫu lỗi ấy chẳng phải do [Am] mình. Em thôi giận dỗi [F], em sẽ cười thôi [C]. Vì người tôi yêu duy nhất [Dm] chỉ có em mà thôi [G]. Yêu em lâu [C] rồi.