Anh đếm từng cột mốc Anh đếm từng ngã ba Nhớ từng khoảnh khắc bên em phút chốc mà dường như đã xa Nắng chiều buông hoàng hôn Họ đang đưa nhau đi trốn Còn anh chỉ mong đường kia thêm vắng vốn để nhanh về nhà Cầu cho trời không mau tối Mong cho trời đừng mưa giông Gió tạt ướt hết thềm nhà nơi cánh cửa kia còn đang chưa đóng Được về bên em và con Đúng giờ ăn bữa cơm ngon Về bên người luôn bên anh bao năm trôi qua vẫn tấm lòng son Ngày mai nào ai có biết được Anh muốn sống trọn hôm nay Người ta muốn ôm cả đất trời Anh muốn ôm em trong tay Muốn về bên em trong căn phòng nhỏ nơi tình yêu cất cánh bay Muốn kề bên em sau ngày gian khó nơi anh yên giấc ngủ say Dù cho bao đường xa, anh sẽ luôn vượt qua Chỉ cần em luôn đợi anh thì không gì ngăn được đôi ta Dù cho đi đến nơi phương trời xa thì lòng anh vẫn sẽ mãi luôn hướng về em vì ở đâu có em thì nơi đó chính là nhà
Kaang: Nhớ những tiếng cười Ở nơi rất xa Tìm hình ai phía chân trời Khắp những nơi ta đã qua Một người nhớ Một người mong Dặm đường xa sẽ đưa ta Về nhà
MPaKK: Đà Nẵng, Hải Phòng rồi đến nay là Cần Thơ Giờ anh muốn về bên em chỉ nghe tiếng em chẳng cần nhạc cần thơ Trên chuyến xe cuối ngày rời xa Sài Gòn để về thẳng Long Xuyên Nghe tin Hà Nội trở lạnh, thấy lòng bồn chồn, thấy lo lắng không yên Giờ này, em và con, chắc đã yên giấc ngủ ngon Cả ngày đi làm, chiều về thắp lửa sưởi ấm cho tổ ấm con con Anh vẫn đang ở xa, đường dài ngàn dặm vẫn lăn bánh bon bon Và anh đang đếm từng ngày đến khi em trong vòng tay anh ôm trọn Anh đang sống trong từng khoảnh khắc, của giấc mơ anh ngày xưa Đi đây đi đó cùng mây cùng gió nối bờ vui cho người đón đưa Anh được bước, trên sân khấu cháy như thiêu thân trước ánh đèn Bài nhạc anh viết hát trước ngàn người là về em anh đã gọi tên Nhưng nếu chưa được ở cạnh em thì cả thế giới này không đủ Những dòng tin nhắn những cuộc điện thoại và những đêm dài anh không ngủ Chỉ có em chính là mảnh ghép cuối cùng để giấc mơ anh trọn vẹn Mỗi việc anh làm mỗi bước anh đi sẽ đưa anh thêm gần bên em
Kaang: Nhớ những tiếng cười Ở nơi rất xa Tìm hình ai phía chân trời Khắp những nơi ta đã qua Một người nhớ Một người mong Dặm đường xa sẽ đưa ta Về nhà
JGKiD: Đây là sân khấu nơi anh được tung hê Và kia là bàn nhậu tiếng cụng ly o bế Đây là những cuộc vui muốn dứt ra không dễ Và kia và kia nữa nhưng đến lúc nên về Vì ngoài kia không nơi nào cho anh coi là nhà Vì không có ai đủ để cho anh đánh đổi tất cả Ngoài kia không có em ngoài kia không yên bình Nên thôi anh xin bỏ hết để về với tình đẹp nhất của đời mình Như mọi ngày mình tan ka giờ chẳng giống ai Mất vài phút im lặng cho em tựa cằm trên vai Im lặng cho những phút ta chờ nhất mỗi ngày Sau những tuồng chèo ngoài kia ta là mình nhất vào lúc này Hôm qua khác hôm nay nhưng đường về vẫn vậy Bao người đi qua đời ta nhưng đợi ta về thì có mấy Không, chỉ có em, về nhà thôi em Đêm nay mơ đẹp hay lưng chừng vỡ giấc thì bên cạnh vẫn có em