Ver 1 Anh Không biết liệu có thể nói được ra Rằng anh- Em vẫn luôn nghĩ là kẻ nhu nược mà. Nếu anh không buông lời rằng tình cảm đã cạn Liệu em có chịu buông đi gánh nặng đã mang Anh xin lỗi! Một lời cho mọi điều Dù anh biết không đủ hàn gắn trái tim vốn trơ trọi nhiều Anh xin lỗi vì đã lừa dối em vào giây phút cuối cùng Để toàn bộ những dòng suy nghĩ trong em trở nên rối tung Có những khoảnh khắc chẳng như chúng ta mong đợi Có những thứ bi đát chẳng diễn tả bằng lời Anh đã không biết được nên buồn hay nên vui khi em buông lơi Nhưng anh đã kìm nén để không thốt ra tiếng nói ai ơi! Anh chấp nhận để 2 ta 2 nơi vì anh biết có một bến đỗ khác mà em muốn tới Và nếu có thể khi em đọc tất cả những gì được viết bởi dòng huyết chảy trong tim khi bàn tay anh xiết chặt cây bút chứ không còn là bàn tay ai đó
Ver 2 Đêm… Vẫn là đêm thao thức Hơi thở kéo dài trái tim nguội lạnh vì hao sức Vì lao lực vì bao cực nhọc khi cố dặn lòng đừng tiếc, đừng ao ước Vì sao trước không giữ lấy khi lời yêu đem trao trước Vì sao trước sóng gió cuộc đời không đảo chao bước Nhưng sao lúc trải qua mất mát mới thấy lòng mình có bao xước sẹo hằn sâu Anh đã đánh thức một nửa thế giới khi hát đi những ca từ đượm buồn trong đêm thâu Gió không êm đâu, huyết đỏ đã thêm nâu, anh chỉ muốn đập tan tâm trí vỡ theo những kí ức bên nhau Thà cứ để ta mãi lạc nhau thôi Thà kết thúc bằng nốt nhạc sau cuối Những ca từ rơi xuống trang giấy, và bất cứ ai sau này sẽ đọc được, và sẽ hiểu Đã có 1 người buông tay 1 người, dù yêu người đó rất nhiều