Buồn nào bằng những lá thư viết vội Những điều cần nói, không thể nói hết Kể cả một giấc mơ mình cũng đành bỏ dở Dằn lòng mình xuống, dể những mùa hoa theo gió cuốn đi
Rồi anh sẽ thấy nắng sẽ vẫn vàng, Bầu trời thì xanh, Gió lành trên tóc, Chỉ là từ đây không còn tay em nắm chặt, Dằn lòng mình xuống, xếp những kỷ niệm ngay ngắn cất đi
ĐK: Là bao nuối tiếc lẵn ngọt ngào, Ngày ta mới gặp nhau nghe câu xin chào Ngày anh nói rằng anh yêu em, Một cách chân thành khiến đôi mi em rưng rưng Ngoài trời mưa đang rơi tí tách Và cơn mưa đang rơi đang tí tách Từng hạt mưa rơi nơi ấy nói thay lòng em nơi đây...