Chưa bao giờ anh yêu ai nhanh như thế 1,2 lần vừa gặp nhau anh đã bắt đầu yêu em Không cần biết em từ đâu, ta yêu nhau là vì đâu, chỉ cần biết ở hiện tại ta sẽ cố sống vì nhau Nhưng chẳng bao lâu niềm vui kia đã vội hóa thành niềm đau Khi đối với em bây giờ anh không còn đáng tin tưởng Và tình cảm dần rạn nứt, không còn được như bình thường Thôi đành chấp nhận sự thật phải lìa xa những yêu thương Phải !!! Tất cả là lỗi nơi anh, chưa bao giờ nói với em Rằng anh đã quá yêu em, khiến cho cảm giác mong nhớ bây giờ đã quá thân quen Chỉ còn anh bên đau đớn hòa tan cùng với đêm đen Khi không còn em Chắc có lẽ vì ngày xưa anh đã từng là 1 con người đa tình Trốn mãi trong phòng mặc cảm mọi thứ giống như là một kẻ đa hình Để rồi bây giờ đây, hối hận và tự hỏi Dù đã yêu em thật lòng nhưng sao anh vẫn còn lẻ loi
Tình yêu của chúng ta như lâu đài cát Chỉ cần 1 đợt sóng nhẹ nó sẽ vỡ tan Đêm nay thì cũng như bao đêm buồn khác Mái tóc xanh bây giờ đã le lói chấm bạc Ngước mắt nhìn vào trong gương con người xơ xác Anh vẫn cứ ngồi đếm những chiếc lá vàng Lòng tự nhủ sẽ không nhớ em nhiều thêm Nhưng có lẽ con người anh đã quá yếu mềm Cứ cố quên thì lại cứ nhớ em từng đêm Cố gắng ngủ thiếp đi trong giấc mơ thật êm đềm Nhưng cuộc sống thì đâu thể trôi thật là êm đềm Vì ai vì đâu mà đôi ta phải cách xa Nước mắt quá đắng cay nhìn em bước với người ta, rồi em khẽ quay mặt thật nhanh như là người lạ Tình yêu vội luôn kết thúc mỗi người mỗi ngả, nhưng thật lòng anh không muốn ta phải lìa xa, ta phải lìa xa.
Anh còn nhớ những ngày nào mà ta vẫn thường hay call Vẫn nhớ những tiếng cười của em mỗi khi nói chuyện qua phone Nhớ những khi em học, nhớ những lần em chọc Và cả những lời trách móc vô tình đã làm em khóc Anh xin lỗi vì anh không hiểu được những điều em đã từng muốn Cũng như em chẳng bao giờ hiểu tại sao nước m̑