Mười năm xưa đứng bên bờ dậu. Đường xanh hoa muối bay rì rào. Có người lòng như khăn mới thêu. Mười năm sau áo bay đường chiều
Bàn chân trong phố xa lạ nhiều Có người lòng như nắng qua đèo Tóc người như dòng sông xưa ấy đã phai, đã lênh đênh biển khơi Có lần bàn chân qua phố thấy người sóng lao xao bờ tôi
Mười năm chân bước trên đường dài Gặp nhau không nói không nụ cười Chút tình dường như hiu hắt bay Mười năm khi phố khi vùng đồi
Nhìn nhau ôi cũng như mọi người Có một dòng sông đã qua đời.