Khi em ra đi, biết em có còn nhớ anh không? Giờ đây ở hai phương trời xa lạ Mỗi người đều có một cuộc sống riêng. Giả sử có một ngày nào đó tình cờ ta gặp lại nhau biết có còn được vui như ngày nào không? Hay là chẳng biết nói gì hơn, vì em sẽ thấy rằng giờ đây anh đã đổi thay. Nhưng không bao giờ hết, trong lúc này anh nhớ em biết bao ... Nhớ ánh mắt, nhớ đôi môi, nhớ tiếng nói dịu dàng, nhớ vòng tay êm ái. Tất cả giờ đây được anh mang theo vào giấc mộng, một giấc mộng yêu đương không trọn vẹn ... nhưng cũng đủ để anh sống mốt những ngày còn lại.
Làm sao khiến được lòng phải cố quên Làm sao bắt được tình phải chết đi Làm sao dối được mình chẳng nhớ chi Làm sao sống trong cuộc đời thiếu vắng em Còn đâu nữa một thời quấn quít nhau Dường như cả địa cầu chẳng muốn quay Nhường cho chúng ta đêm ngày ....
Tình yêu đâu phải là kẻ trộm mà sao có thể đi vào hồn ta lúc nào chẳng biết. Đến khi nó ra khỏi lòng ta ... Sau khi em đánh cắp trái tim đáng thương kia và để lại cho ta niềm cô đơn tuyệt vọng. Thôi thì hãy ngủ đi ... hãy ngủ yên với giấc mộng yêu không trọn vẹn, nhưng cũng đủ để anh sống nối những ngày còn lại trong nỗi sầu cô đơn...
Tựa giọt nước ngọt ngào rất trắng trong Tình yêu thắm vào lòng nỗi nhớ mong Càng mong nhớ nhiều lần thấy nhớ thêm Niềm đau xót giam đời ta dưới đáy tim Giờ hai đứa cuộc đời đã rẽ ngang Còn chăng mỗi nụ cười đã vỡ tan Thành muôn ánh sao đêm tàn .....