Vẫn cố bước tiếp vì ngày mai Dẫu cho không còn một ai Quá khứ rồi cũng sẽ quên Như chưa từng được gọi tên Quên đi bao muộn phiền... Tìm về nơi đôi chân bình yên... Dường như mọi thứ đã quá vội vàng... Hạnh phúc quá ngắn thay đổi theo thời gian Tưởng chừng như sẽ quên những nhớ thương,hàng đêm vẫn tìm đến...nơi đôi chân binh yên... Ver1: Người ta tưởng Chén rượu đắng đó uống có thể vơi đi nhớ thương đang còn đầy , Những vẫn vương từng ngày Người ta tưởng những thứ ấy Làn khói trắng là đủ xóa mờ đi bức tường dầy trước mắt Và Cười bằng những niềm vui giả tao đó trên khuôn mặt toàn mệt mỏi và thay đổi tất cả theo cách chào đón ngày mới trong bóng tối nhìn thấy nhau qua lời nói chân thật là ở trong tim mà sao vẫn cứ mải đi kiếm tìm ở nơi nào đó thật xa không lối vào cũng chẳng có lối ra và tôi cứ tưởng tình yêu là thứ tốt đẹp nhất ở trong cuộc sống này bao la tình bạn là thứ không thể xóa nhòa qua năm tháng mọi thứ sao cứ thật vội vàng ko có 1 chút thời gian để lưu lại chút kí ức rồi lại sẽ quên và nhạt theo dòng cảm xúc tươi mới ấy tự hài lòng với chính bản thân qua những cuộc chơi đấy bây giờ có lẽ là sẽ không bao giờ ấp ủ bao năm 1 giấc mơ ảo tưởng mọi thứ đang sắp có ko biết là tự lúc nào tự mình vấp vào với bao lầm lỗi ko thể sám hối *Chorus: Tìm về ngày xưa nhìn về phía xa bóng tối không gian tĩnh lặng như chẳng còn lối ra... Hạnh phúc quá ngắn,vẫn phải bước đi,dù phải nghĩ suy trong mê cung tâm trí... Miên man suy nghĩ vẫn đi kiếm tìm nào ngờ đâu hạnh phúc là ở trong tim... Tìm về ngày xưa nơi con tim bình yên ... nhưng chẳng còn một ai... Ver2: Tỉnh dậy sau 1 giấc ngủ dài Mới biết là sau bao năm những đêm thức trắng có đem lại gì đâu Màn đêm thoang thoảng khói thuốc sầu Ngày hôm qua sao luôn bỏ lại phía sau Những cảm giác luôn đan xen lẫn lộn không thể chạy trốn , Chẳng thể đ+