Dù tôi có diễn tốt bao nhiêu ... Thì những khán giả vẫn không thân thiện được Dù thân bao nhiêu ... Hiểu bao nhiêu ... Thì người ta vẫn đo tình cảm bằng thời gian ... Chứ không phải bằng tấm lòng nữa
Họ quay lại nói tôi tệ hại Qua cái lúc tôi đang rất muốn trở lại Họ nghe nhạc bằng cách để nó lọt qua 2 kẽ mắt đó Thấy những cảm xúc đó Rồi so ngay xưa với trước mặt họ Thôi cũng thì tại tôi là người mua vui Họ thấy ko vui đổ ngay cho tôi tiếng thúi Tôi biết lỗi rồi mà Đừng có nói nữa mà Tôi sẽ làm tất cả Để mọi người có thể quay được cái ngày xưa đó Thơ mộng và cũng đầy sóng gió các vị đây . Các vị cứ việc ăn việc chơi rồi khắc có nhạc mới play Ko phải lo giờ tôi hút cỏ lại lên Ngay mấy thứ cảm xúc nhảm nhí cuộc đời các vị cũng thật phức tạp vậy Under"Geo" , các vị cảm thấy ko pheo mì feeelme Overgeo , các vị đổ ngay là lũ mất chất Nghe ko có pheo gì xấc Ohh......
Đừng biến tôi thành 1 hình mẫu trong mắt các bạn Và bắt tôi phải trở về con người của ngày xưa Đừng biến tôi thành 1 người tốt Đó không phải là chính tôi Sân khấu và ánh đèn .. Không !!! Không phải là cuộc sống của tôi khi quý vị đang chờ mong
Tôi ước gì bài này của tôi bán được năm ngàn Tôi ước gì mấy bài ngày xưa bán được dăm ngàn
Bởi vì tôi là 1 thằng hề .. chỉ biết mua vui cho đờ i thôi Họ nhìn tôi , họ cười tôi : Thằng Hề này vui thế Tôi bán nụ cười cho thiên hạ đây ? Vậy mà họ trả lại tôi 2 chữ : bạc bẽo
Để tôi kể cho bạn nghe câu chuyện này Có 1 kẻ thích rap như bị điên vậy Nó có 1 ước mơ là trở thành 1 rapper Và nó bắt đầu từ đó tìm hiểu từ cái rất nhỏ là : Rap ko phải là vần với nhanh hay phải sôi động Rap ko phải viết những thứ ở đâu thật sâu rộng Và nó đã thấy đâu đó cái đỉnh cảm xúc Là cái quãng thời gian tồi tệ nhất trong cuộc đời thằng đức Là khi nó bắt đầu trải