Giữa những hơi thở nhẹ, giữa những tâm sự dài Một điều gì đang loay hoay ngoài tâm trí Có lẽ căn phòng nhỏ chợt làm đánh thức ký ức xưa quay về Nhìn quanh càng nhớ em nhiều
Viết xuống theo điệu nhạc, bóp nát cung đàn buồn Bằng những lời ngân run run từ con tim Viết xuống đây kỷ niệm dù điều đó chẳng thể níu kéo em trở lại
Để rồi khi tái bút anh lại run bàn tay mà ghi Nhớ em nhiều như biển rộng Sóng xô từng giọt chờ mong làm hai hàng mi đắng cay Một ngày không xa có khi lại vô tình em cầm lên Lá thư bài ca viết muộn Nhớ ra một người từng yêu em Thì xin hãy nở một nụ cười Giống anh hình dung em