Thời gian qua ở đây riêng mình ta cô đơn vắng tênh Khi mà người quay mặt đi bỏ đi chạy đi thật xa Lang thang giữa bóng đêm tà Giờ đây còn gì ở trong màn đêm vắng Để quên một ai từ trong màn đêm trắng Làm sao để không còn mơ chìm trong nỗi nhớ.
[Ver1:] Muốn làm người hát sau một đêm diễn anh bước chân về đến nhà Đôi chút khác biệt sau sân khấu không còn bóng em cầm hoa như mọi khi nữa Và dòng tin nhắn có lẽ chưa vừa hay cuộc gọi nhỡ không ai nhấc máy khiến anh như chiếc chảo lửa Em đang làm gì vào giờ này Không một câu trả lời chínnh xác annh sẽ tự đoán rằnng em có một người khác ôm em vào đêm nay Em vốn xuất thân nơi basa dáng em đẹp hơn khi uốn theo sóng nhạc Ánh đèn lấp loáng như bà hoàng và câu chuyện tình của annh như basa Nào ngờ yêu em anh thủ vai chính nhân vật một thằng đần Lý do về trễ anh luôn được nge em có công việc bận Kịch bản viết ra công việc em đi phải mặc áo rộng đôi vai trần ...
[Ver2:] Cô đơn khiến anh như một quý ông trở thành con người bình thường nhất Hạnh phúc khổ đau cái tột cùng cảm xúc trở về với sự thật Ly cafe nóng anh tìm cho mình hơi ấm trong đêm nay Đợi mãi không thấy bóng em về anh lại chìm trong hơi rượu đắngđầy mê say Âm thanh tĩnh lặng lại, không gian trĩu nặng lại Câu chuyện về em không như chiếc kim đồng hồ Có lẽ hối tiếc về em người con gái đẹp thật đẹp Nhưng ngoại hình đó tỉ lệ nghịch với trái tim này, chẳng đẹp.