Chân anh bước đi thật xa, ánh mắt của em sao thật lạ Kí ức lúc xưa anh bước qua, ghi thành từng dòng trên đôi má Không còn buồn, không còn khóc, không còn biết anh là ai Nhưng anh hiểu, và anh biết, anh cần ai trong đêm nay
Em là cô bé có đôi mắt buồn, nụ cười nở như nắng vàng Chợt hiểu từ đầu em có bạn trai, anh biết cảm xúc sẽ chóng tan Anh sai ngay từ lần đầu, hình ảnh của em chỉ thoáng qua Bây giờ tất cả những gì anh thấy, đối với anh em là tất cả Từ cách em nhìn, giọng em nói, và cả hơi ấm một vòng tay Cái ôm bất chợt, anh quên sự thật em đã từng nằm trong lòng ai Đôi khi sự thật sẽ là gian dối như li café buổi sớm mai Có vị ngọt, pha vị đắng, cả đêm thức trắng là vì ai Anh cố quên, cố tìm hình ảnh, cố làm nhạt nhòa đi dáng em Nhưng mà cảm xúc anh đã nén chặt như gói bưu phẩm đã dán tem Thay vì anh mở, nhưng mà cuối cùng anh lại phải nhường cho thằng khác Bản chất anh là con người thật thà nên anh cũng không hề lừa gạt Từ những bài nhạc, những câu chuyện và cuốn “The call of the wild” Những lời anh nói, lời anh kể, những thứ anh làm là vì ai Cho Mắt hạt chanh, cho sự tồn tại không biết là đúng hay là sai Cho trái tim anh thả hồn vào nhạc, một chút nhẹ nhàng khi tình say
Chân anh bước đi thật xa, ánh mắt của em sao thật lạ Kí ức lúc xưa anh bước qua, ghi thành từng dòng trên đôi má Không còn buồn, không còn khóc, không còn biết anh là ai Nhưng anh hiểu, và anh biết, anh cần ai trong đêm nay
Anh nhớ buổi tối 11h đêm, mình anh đứng lặng trước nhà em Là một lời hứa hay là định mệnh sắp đặt để anh được chờ em Cảm giác gặp nhau hằng ngày níu kéo khoảng cách được giữ nguyên Vẫn khuôn mặt đó, vẫn nụ cười đó, anh chỉ muốn giữ riêng Em bảo anh thật tham lam, đó là sự thật, nhưng mà với anh chỉ là 2 Đằng sau cô bé đáng yêu như em không biết chính xác sẽ là ai Em đã viết lên mở đầu, diễn biến và cả cái kết một bộ phim Trong phim em là đạo diễn, còn anh vào vai đóng thế như thằng điên C