Đừng để thời gian làm mệt mỏi con tim đang chờ đợi Thế giới của ta theo nàng đến nơi chân trời xa xăm Ánh đèn trước cửa lúc này chợt tắt đi Trái tim ta nhè nhẹ tìm kiếm khuôn mặt trong như nước của nàng Nàng vẫn đẹp như ngày nào Bóng dáng của nàng là tình yêu mà ta gìn giữ Cho dù chốn phồn hoa biến thành nơi lá rụng Dù năm tháng lụi tàn Người chinh chiến phải vùi xác nơi đồng hoang Lời hứa mãi mãi không bằng nhớ lại thời khắc hôm nay Khi chúng ta xa cách nhau,thế gian lặng lẽ thay đổi Trải qua trăm sông ngàn núi, phải chăng có cùng một tấm lòng Không cầu đời đời kiếp kiếp, chẳng mong sớm sớm chiều chiều Chỉ cần được bình yên nắm tay nhau du ngoạn chốn nhân gian Ai nói quấn quít nhau là quấy nhiễu lòng người Ai nói biển người chìm nổi khó có tình duyên bền vững Cho dù hợp rồi lại tan Chỉ mong thật bình thản nắm tay nhau du ngoạn chốn nhân gian.