Đêm nay chơi vơi trong bóng tối nghĩ đến ai đang vô tình, đôi ba chai bia bên khói thuốc muốn thoát cơn đau vô hình, nhưng trong men cay anh vẫn thấy dịu dàng ngày nào đôi mắt ấy… Hay trong cơn say anh muốn xóa thực tại là giờ em nơi đấy với ai? Ngày mà đưa bàn tay anh cố giữ lại để rồi em gạt đi và cứ bước dài, là ngày anh hiểu ra: sẽ mãi xa… ĐK: Anh mong hai ta như lúc trước mà giờ là gì của em đâu? Chỉ còn đọng lại hoài niệm ấy sẽ sớm biến mất ngày sau. Anh day dứt rối bời, ai hiểu thấu những lời rằng chưa khi nao anh nguôi nhớ em? Mai đây đôi chân ta dẫn lối, liệu mình lại trở về hay thôi? Vì giờ người tìm được ở đó ấm áp đôi tay, khóe môi. Nhưng anh vẫn rung động, yêu thương vẫn trong lòng, nhìn em dần xa rồi mất hy vọng. 2. Hôm qua đi ngang nơi chốn ấy nhớ đến lúc ta hẹn hò, bao nhiêu bâng khuâng khi ở đấy bỗng chốc như chưa nhạt nhòa. Hóa ra bao lâu nay lý trí cố ngăn con tim anh không nghĩ! Giữ nỗi cô đơn cho đêm thâu và người ở đó có biết đâu… Ngày mà đưa bàn tay anh cố giữ lại để rồi em gạt đi và cứ bước dài, là ngày anh hiểu ra: sẽ mãi xa… (oh baby I’m hopeless, I’m hopeless)