[Ver 1]: Ngày 18 tháng 02 em à anh nhớ em nhiều lắm Vẫn cứ viết dù anh biết là em sẽ không hề để tâm Nội dung đã quá quen thuộc không biết là lần thứ bao nhiêu Có lẽ là lần thứ mấy ngàn lần và anh vẫn viết mong em hiểu Buổi chiều buồn đủ điều lấy từng nhịp feel trong góc tối Cũng ngủ nhiều hơn bt để có thể tìm em trong mơ Nhưng mà anh sợ sợ rằng cảm giác đó sẽ đến một lần nữa Chính là cái lúc tình này tan vỡ và em nói em không cần nữa Haiz suy nghĩ có lẽ anh đã quá đa nghi Liệu quyết định đó có sai lầm không khi anh để em ra đi Ra đi tìm lấy tương lai anh không cần sự thương hại Đôi chân không vững anh đã vấp ngã không thể cùng em trên đường dài Ngày 18 tháng 02 em à anh nhớ em nhiều lắm Vẫn cứ viết dù anh biết là em sẽ không hề để tâm Một lá thư nữa đã gữi đi và sẽ không bao giờ hồi âm Khi mất đi em thì linh hồn này từ lâu đã tìm về cõi âm.
[Mel 1]: Giờ thì anh đã mãi rời xa nơi này Là vì em vô tâm hay anh thay lòng Để bây giờ chia ly nhói đau lòng nhau Dù là đã cố nắm nhưng vẫn không được Vậy thì thôi em buông để anh bên người Tập quen những ngày vắng anh.
[Ver 2]: Nhận ra anh biết trong em tình này đã trôi vào dĩ vãng Dần qua tha thiết tình cảm của anh là vật cản Là vách ngăn là sợi dây níu giữ em không được tự do Yêu nhau với mọi trăn trở tất cả đều do anh tự lo Vì em là người con gái anh đã từng yêu nhất Là e là người khiến trái tim anh bị đánh mất Tình cảm sâu sắc khiến trái tim bây giờ đau nhất Có lẽ sau chuyện tình này cõi lòng của anh đã đóng chặt Mệt nhọc khi mưa đến cũng là lúc anh phải xóa đi Kết tóc se duyên cùng người đó liệu em có vui? Ừ cứ vui và hãy luôn mỉm cười em nhé Bởi vì hi sinh trở thành vô ích tiểu thuyết từ đầu anh đã xé Lật trang mới cuộc sống mới dĩ nhiên là sẽ không có em Một vở kịch kết thúc có hậu anh chỉ là người ngoài đứng xem Kết thúc đổi lấy hạnh phúc dành cho em là quá đủ S&