Khi tôi xưa còn bé thơ Luôn đầu têu những trò nô đùa Bị cha lấy roi đánh đòn Rồi thời gian trôi, cho tôi từng ngày lớn lên Làm sao có thể quên được bàn tay hơi ấm gắn bó Vượt ngàn gió với nắng mưa bay trên đầu Trờ về với góc phố, trở về với cha già Trờ về với những kí ức như lúc ban đầu Tôi nhận ra: "Làm sao tôi có thể" Trờ về nơi đó ! Nơi cất giữ làm sao quên Vì nơi đây tôi sinh ra Và là nơi tôi đã quen Đầy ắp những tiếng cười đùa, đầy ấp những nỗi niềm Nữa đời bạc đầu nuôi con, tình cha sao khó quên Tận sâu trong tôi chỉ muốn được Vượt ngàn gió với nắng mưa bay trên đầu Trờ về với góc phố, trở về với cha già Trờ về với những kí ức như lúc ban đầu Tôi nhận ra: "Làm sao tôi có thể"