Ngồi ôm niềm đau trong nỗi nhớ Hạnh phúc ngày nao ta vẫn ngỡ Vì đâu nhạt phai những phút giây ban đầu? Tình yêu đã quá đậm sâu.
Vòng tay rời xa trong tiếc nuối Bỏ quên ngày qua bao đắm đuối Vì sao phải cứ dối gian con tim này? Một lần tan vỡ..
... Người về nơi ấy chắc sẽ không quay lại Dù tình yêu đã cứ ngỡ sẽ lâu dài Lòng này hoang mang kỷ niệm đắng cay, chẳng hề phôi phai Người vội quay bước đến chốn xa bến bờ Mà lòng tôi vẫn cứ mãi luôn mong chờ Rồi từng đêm trắng một mình lẻ loi cùng ...nỗi đau!