Nắng gió có bao nhiêu buồn lo, có bao nhiêu tàn tro thì cũng trôi theo về nơi đó. Có lẽ, trái tim không đợi chờ những yêu thương từ anh? Chặng đường quá xa xôi. Ánh mắt, đôi môi Vốn dĩ em quá tin Và yêu thương trao anh rồi để đến bây giờ, đến với em không ngờ, nỗi đau quá bất ngờ hú hu... Và dẫu có đắng cay bao lâu thì ngày tháng bên anh sẽ mãi mãi ở trong tâm trí em mà thôi. Em không thể nào, em không thể nào tìm lại bình yên lần nữa Không thể tìm lại bình yên lần nữa Em không tìm lại bình yên lần nữa... Không thể tìm lại bình yên lần nữa
Dấu hết những cô đơn bủa vây, bước lang thang chiều mây, cùng gió đưa em về nơi ấy Vẫn biết vết thương xưa còn đầy, trái tim khô cạn dần không thêm một ai khác. Và chặng đường quá xa xôi. Ánh mắt, đôi môi Vốn dĩ em quá tin Và yêu thương trao anh rồi để đến bây giờ, đến với em không ngờ, nỗi đau quá bất ngờ hú hu... Và dẫu có đắng cay bao lâu thì ngày tháng bên anh sẽ mãi mãi ở trong tâm trí em mà thôi. Không thể tìm lại bình yên lần nữa Không thể tìm lại bình yên lần nữa Em không tìm lại bình yên lần nữa Không thể tìm lại bình yên lần nữa