[ Trần Trọng Hiếu ] Một lần tình cờ chợt mình gặp lại nhau trong mưa Vẫn ánh mắt thân quen, vẫn câu hát khi xưa ta còn nhau Để rồi 1 ngày chợt nhận ra đã quên nhau Thì em hãy yên vui, sẽ hạnh phúc bên ai kia không là anh
Xin con tim anh thôi đừng đau, xin con tim quên đi tìm nhau Xin con tim anh thôi lạnh giá sẽ xóa tan đi 1 bóng hình Xin cơn mưa kia thôi ngừng rơi, để cơn đau kia sẽ cuốn theo mưa
Bước, cố bước cho dù giông tố Cố bước cho những nỗi đau Cố bước cho tình yêu đó sẽ mãi giấu kín nơi trong lòng Đã cố gắn không còn nhung nhớ Cố gắn cho từng vết thương Cố gắn cho tình yêu đó sẽ mãi sáng mãi nơi thiên đường
[ Ginô ] Bước , cố bước qua màn mưa nhưng nó sẽ ko quay về Có nhớ thêm sầu đau thì nó vẫn như lời thề Cố tìm thêm nổi nhớ mãi mãi âm thầm dưới mây Ráng kiềm nén cảm xúc nhưng vẫn nhẹ nhàng đứng đây Cớ sao cơn mưa ko ngừng rơi cho tôi thấy Nụ cười bóng dáng kỷ niệm xưa em có hay Một hàng ghê cùng trú mưa lặng lẽ ko nên lời Và điều đó đã xảy ra tôi than trách ông trời Số phận nghiệt ngã cùng với dòng đời đẩy đưa Tôi ko gục ngã nhưng vẫn cùng nàng dưới mưa Ánh mắt nhìn nhau nhưng sao ko biết nói gì Môi nở nụ cười nhưng bỗng chợt cay trên mi Tim vẫn đập mạnh ko biết bắt đầu từ đâu Tôi vẫn hồi hộp vẫn chờ người nói vài câu Ngỡ sao cơn mưa tạnh người từ biệt bước đi Lòng tôi bỗng giá lạnh đứng nhìn người bước đi
[ Stick ] Dặn lòng mình cố nhưng sẽ lại nhớ để anh sẽ cố nhưng để rồi quên Và dù thế nào thì em cũng có người ta luôn luôn chăm sóc tận tình ở kề bên Những lời em nói và những câu hứa hẹn của anh và em với bề trên Nhưng em đã quên, con đường mà em và anh đã từng đi qua nhưng giờ chỉ có mình anh Khi người đi xa nhưng nơi chùn bước chung đôi khiến anh cảm thấy lạnh Con tim tuôn rơi vì giọt nước mắt đang rơi trên mi như những hạt mưa kia long lanh Thôi như vậy nhé tình ta chia đôi không cò