Dù biết nắng ko chỉ mang ấm áp và cơn mưa ko chỉ mang lạnh lùng... nhưng em vẫn tin vào tình iu của anh... cho dù tình iu này thật quá mong manh... sao con tim trống vắng... nhớ anh nhìu khi em bùn mưa khóc... mưa ơi thôi nín khóc... nhắn với anh rằng tôi đang nhớ anh... em lê bước đồng hành trong mưa... từng giọt trắng xóa giăng kín con đường về... đường rộng thênh thang... nghe lạnh đôi vai... mộng đẹp anh trao về ai... anh quay bước ko gì tiếc nuối.... ko quay nhìn em dẫu chỉ một lần... thì thôi thôi nhé... xin hãy quên anh... mặc dù trái tim nhói đau...
trời lại mưa rồi kìa anh... những dòng mưa lăn nhẹ trên mặt cánh cửa sổ làm nhòe đi cảnh vật xung quanh... bất chợt em lại nhớ đến anh... người con trai khờ khạo đã dầm mưa vội vã vẽ hình trái tim lên cữa sổ nhà em... mưa xóa đi... anh cố vẽ lại... thấp thoáng trong màn mưa... em nhìn thấy ánh mắt nụ cười của anh...thật rạng rỡ hạnh phúc ... ngày xưa dễ thương quá phải ko anh... mỗi khi mưa về... em thường nghe ca khúc này và chợt nhớ đến anh... dù biết ngắng ko chỉ mang ấm áp và cơn mưa ko chỉ mang lạnh lùng... nhưng em vẫn tin vào tình iu của anh... em vẫn thích một lang thang trong màn mưa... em cũng ko biết tại sao nữa... có lẽ mưa đã gợi những kỉ niệm đẹp của anh và em