Nụ cười bình yên tê tái, ngõ vắng, ngọn đèn đêm, Soi bóng dáng ai đang về dưới mưa. Màu đời bình yên êm ái phố vắng, mùa lạnh xa. Gió đưa gót ai quen đi về lối quen. Đường xưa vẫn thế, gió vẫn qua mà, Người xưa vẫn quen, phố vẫn nâng niu từng bước chân. Em cười vẫn thế, vẫn rất tươi mà, Chỉ đôi lúc mưa rơi chạm mi em thôi. Đừng tin khi gió có khẽ nói em đang khóc. Đừng tin em sẽ rất yếu đuối khi không có ai. Đừng tin chiếc lá, lá nói dối em đang nhớ. Đừng tin con phố. Chỉ là khi mưa không có ai dưới tán lá. Chỉ là khi ngã không có ai đỡ em dậy. Chỉ là ngõ vắng chút lá úa lên vai em. Chỉ là ngày trôi. Về phía cuối.