Mưa, từng giọt mưa cứ lặng lẽ ngoài hiên làm anh thao thức biết bao đêm dài. Bởi vì em yêu mưa, mà vì anh thương em nên anh ghét mưa. Em như cơn mưa đến bất chợt rồi đi. Này cơn mưa kia, sao quá vô tình. Gửi yêu thương cho hôm qua, và từng dấu vết cơn mưa, Anh chẳng thể quên.
Bao nhiêu yêu thương anh xin giấu trong lòng, xin cho mưa xua tan đi nỗi ưu phiền. Anh yêu em như cơn mưa kia, mưa hoài không ngớt. Trong thế giới đầy rẫy những người cô đơn, và đôi ta quá khó để thấy được nhau. Trông mưa vẫn rơi, riêng anh buồn tênh.
Khi người ta không còn yêu nhau nữa, câu hỏi thăm cũng trở nên thừa. Gặp lại người trong cơn mưa, người im lặng nhìn qua ô cửa. Em như cơn mưa đến bất chợt rồi đi. Này cơn mưa kia, sao quá vô tình. Gửi yêu thương cho hôm qua, và từng dấu vết cơn mưa, Anh chẳng thể quên.
Bao nhiêu yêu thương anh xin giấu trong lòng, xin cho mưa xua tan đi nỗi ưu phiền. Anh yêu em như cơn mưa kia, mưa hoài không ngớt. Trong thế giới đầy rẫy những người cô đơn, và đôi ta quá khó để thấy được nhau. Trông mưa vẫn rơi, riêng anh buồn tênh.
Cơn mưa ùa đến lạnh lùng Làm hằn lên những dấu vết ngày ta đã có nhau Và khi mưa, anh chẳng thể gặp người. Rồi miên man, anh gửi trong nỗi nhớ
Bao nhiêu yêu thương anh xin giấu trong lòng, xin cho mưa xua tan đi nỗi ưu phiền. Anh yêu em như cơn mưa kia, mưa hoài không ngớt. Trong thế giới đầy rẫy những người cô đơn, và đôi ta quá khó để thấy được nhau. Trông mưa vẫn rơi, riêng anh buồn tênh. Trông mưa vẫn rơi, riêng anh buồn tênh.