Đêm cô đơn đêm đông vắng tanh. Tiếng mưa rơi ngoài ngõ vắng. Đêm mong manh yêu thương thoáng qua Giữ trong tay cơn mê này. Giọt đắng trên môi thời gian trôi Những vết thương lòng không thể nào xóa hết. Lệ mãi tuôn rơi từ trong tim vẫn luôn tươi cười. Tự hỏi lòng vì sao như thế....
Sầu trên mi vỡ tan vào em, giọt rượu trên môi mong xóa đi niềm đau Và cứ thế đêm đêm ta ngồi với ta...tìm một niềm vui đang chôn kín nơi đâu Sầu chơi vơi xóa đi lệ rơi, niềm đau trong tim không có ai sẻ chia Lòng cố gắng quên đi bao ngày tháng qua Chờ một ngày mới dẫu cho niềm đau...