Bấy lâu nay cô đơn tôi cứ ngỡ niềm vui Chẳng ai cho không ai như chính tôi thường cho Bởi khi tôi yêu ai tôi muốn thấy niềm vui Nở trên môi tinh khôi đẹp biết bao.
Đến khi em xa tôi tôi mới hay cảm giác Chỉ khi em bên tôi, tôi mới quên lẻ loi Đâu rồi những cơn mưa em chờ đón tôi đưa Ngày em xa, nụ cười cũng xa Mang theo ngàn câu hứa.
[ĐK:] Còn đâu nữa những ngày xưa Ngày hai đứa đón chờ mưa chung đường Mà em đong đếm yêu thương như hạt mưa rơi Giờ tôi đâu tin cười là hạnh phúc đâu.
Và tôi muốn ướt trong chiều mưa Để đôi mắt đẫm hàng mưa rơi nhoè Để không ai biết tôi đây đang buồn hay vui Cười trong cơn mưa úa màu.